Cuộc sống cứ như vậy trôi qua, lớn hơn một chút tôi biết suy nghĩ hơn nên không nghĩ đến việc tự tử nữa, tự dặn lòng phải cố gắng học tập; học phí nhờ thầy cô báo trực tiếp với mẹ để tôi tránh được việc bị chửi mắng và đòn roi. Đó là bởi, trong suốt hơn 20 năm trời, mỗi ngày trôi qua anh đều vô cùng khổ sở vì bị bệnh mất ngủ dày vò. Anh Ngô Dũng Bệnh mất ngủ từ trên trời rơi xuống Khi được hỏi về nguyên nhân mất ngủ của mình, anh Dũng cau mày như để trí nhớ quay lại hàng chục năm xa xôi, mệt mỏi trước đây: "Anh mất ngủ phải từ năm 1995. Lăng Hách ở một bên giật giật khóe miệng, lẩm bẩm: "Anh Trần thế mà chưa có người yêu.". Nam Chức an ủi, nói "Không sao đâu", nhưng Trần Diệp An lại nóng lòng muốn tìm cho mình một "đường lui" ——. "Chức Chức, nếu tớ có mệnh hệ gì, hoặc là bị tàn phế / Vậy cớ sao giờ/ / Hơn 1 năm trôi qua, người đã khác xa thật nhiều/ / Anh nghe tiếng lá rơi không còn em nữa/ / Mùa thu đến anh không còn em nữạ/ / / / [Chorus:]/ / Có lẽ nàọ.. Em vội quên đi/ / Có lẽ nàọ.. Em đưa mùa thu đi/ / Có lẽ naò Mùa thu chẳng còn lại gì trong tâm trí em./ / / / Có lẽ nàọ.. Em buông anh đi xa mất/ / Có lẽ nàọ.. Hãy cứ tưởng tượng đến cảm giác tự hào sau này khi bạn kể cho con cái mình nghe về quá khứ lừng lẫy thời sinh viên của bạn, thật không có gì để tiếc nuối. Tóm lại, vẫn là "học", lời khuyên tốt nhất cho các tân sinh viên. 4 năm, bạn sẽ quyết định sau này bạn là Em họ lấy chồng giàu nứt vách, qua 1 tháng đi xem đất mà tôi bật ngửa nhìn người bán. Chúng tôi hẹn gặp người bán đất ở một quán cà phê để nói chuyện sơ qua trước khi họ dẫn chúng tôi đến mảnh đất xem cụ thể hiện trường. Khi nhìn thấy người phụ nữ trẻ Cz0iYs. Sắp khép lại một năm, xếp những điều không vui vào quá khứ, tôi sẽ phải mở lòng mình hơn, sống vui vẻ với thành quả mà mình đạt được và còn biết bao dự định ấp ủ trong tương lai nữa... Vậy là đã bước sang tháng 12, tháng cuối cùng, tháng tạm biệt một năm cũ. Đây là quãng thời gian để kết thúc một năm học tập, làm việc, lao động, một năm chạy đua, chiến đấu... Một năm trôi qua, có biết bao chuyện xảy đến. Có những chuyện vui, có những chuyện buồn, sau những tháng ngày khổ luyện trên ghế nhà trường, tôi đã bước qua được cánh cửa đại học và trở thành sinh viên. Tôi đã hoàn thành được một phần mơ ước. Thật mãn nguyện với công sức đã bỏ ra. Cảm ơn thầy cô, bạn bè đã dìu dắt, giúp đỡ, để tôi có thể chạm lấy niềm hạnh phúc này. Một năm trôi qua, nhìn lại có biết bao là cảm xúc, tôi đã có nhiều rắc rối chuyện tình cảm, tuổi học trò đầy mộng mơ và ngây dại, cứ luôn nghĩ rằng mình là đúng. Một mảnh tình với chút ngây ngô, đáng yêu, với những giọt nước mắt, một chút nhói nhói ở tim, đó là tình đầu, là lần đầu tiên trải nghiệm... Nghĩ về gia đình, nghĩ về người mẹ còm cõi, khoảng thời gian đó tôi bỗng nhận ra rằng mẹ đã gầy ốm, mẹ luôn chắt chiu tiêu xài, dành dụm chút một để lo cho học phí 12 năm của tôi. Có những buổi chiều cuối tuần đến trường thăm tôi vì tôi học nội trú nên không về nhà được, mẹ đã mua nhiều đồ ăn ngon, nhìn bóng mẹ liêu xiêu ra về trong đêm muộn, tôi chực trào nước mắt, chỉ muốn thời gian trôi nhanh lên đi, để hết năm 12, để mẹ đỡ khổ. Mẹ tôi, luôn như vậy, luôn bảo tôi cố gắng, luôn khuyên tôi không được gục ngã, dù mình chỉ là một đứa con gái. Tôi biết vì bản chất, mẹ là một người phụ nữ mạnh mẽ. Bao kỷ niệm một năm qua ùa về trong tôi với nhiều cảm xúc, có dòng xúc cảm ào ạt, có dòng len lỏi không biết gọi tên. Tôi cảm thấy, quãng thời gian đó có biết bao chuyện đã dạy cho tôi lớn thêm, biết suy nghĩ hơn. Một năm để biết thế nào là khổ nhọc, là mệt mỏi, là đau đớn; là hạnh phúc, là tự hào... Khép lại một năm, xếp những điều không vui vào quá khứ, tôi phải mở lòng mình hơn, sống vui vẻ với thành quả mà mình đạt được, và còn biết bao dự định ấp ủ trong tương lai nữa... Giờ này, đâu đó ngoài đường thoáng thấy những bông mai vàng trang trí; hay bắt gặp được bài “Phút giao thừa lặng lẽ” trên radio, tôi bỗng nhớ Tết, nhớ khi dọn dẹp nhà cửa mệt lả người; nhớ lúc đón giao thừa ngồi trên ghế sofa trong nhà quây quần ấm cúng; nhớ những ngày đi chúc Tết họ hàng sum họp. Bao nhiêu muộn phiền, sầu lo, mâu thuẫn thường ngày dường như tan biến, để dành cho những nụ cười, những lời hỏi thăm vui vẻ. Những lúc này mọi người như gần lại nhau hơn, khắp nơi như được đượm thắm tình người. Tôi ước thời gian trôi nhanh nhanh để tới Tết, chạy về nhà ôm mẹ một cái, rồi cùng thằng em sơn cổng, giặt màn, lau ghế sofa đón giao thừa. Tự nhiên tôi cảm thấy hứng khởi rạo rực trong lòng... Vậy là sắp bước sang tháng 1, tháng đầu tiên và là tháng bắt đầu cho một năm mới, tôi lại tiếp tục một năm học tập, làm việc, lao động. Ngô Trần Thúy Vy Cuộc thi “Thời khắc yêu thương” do Công ty TNHH Sapporo Việt Nam phối hợp với VnExpress thực hiện. Đây là nơi để bạn chia sẻ những kế hoạch, dự định ý nghĩa đến người mà bạn mong muốn gửi lời tri ân, yêu thương và cùng họ trải qua những thời khắc cuối cùng của năm. Chương trình kéo dài từ ngày 26/11 đến ngày 23/12 trên trang Đời sống, báo VnExpress. Độc giả gửi bài tham dự tại đây. Câu 1 - Thể thơ song thất lục bát - Phong cách ngôn ngữ nghệ thuật - Phương thức biểu đạt biểu cảm Câu 2 Nhân vật trữ tình trong đoạn thơ trên là "thiếp". Những hình ảnh, sự vật và tâm trạng, cảm xúc đều xoay quanh nhân vật, nhằm bộc lộ sự chia cách, nhớ nhung với người chồng chinh phu. Câu 3 Các từ ngữ miền khơi, Sâm, Thương, dặm trường Câu 4 Câu hỏi tu từ mục đích không phải để hỏi mà nhằm bộc lộ cảm xúc của nhân vật. Hai câu hỏi tu từ chỉ ra sự khác biệt giữa xưa và nay xưa đầm ấm vui vẻ, nay lại chia cách lìa xa. Sử dụng câu hỏi tu từ như vậy, tác giả muốn bày tỏ sự xót xa, nhớ nhung của người chinh phụ với phu quân của mình, nhớ về những ngày đã cũ để lo lắng, xót thương cho hiện tại và tương lai Câu 5 Có thể hiểu hai câu thơ như sau Người chinh phụ ở nhà đợi chồng, cứ mỗi năm trôi qua, những lớp trang điểm, phấn son ấy cũng ít đi vì sự nhớ nhung, lo lắng; hay tuổi xuân, nhan sắc của người phụ nữ ấy đã trôi dần theo năm tháng. Còn người chinh phu vẫn còn chinh chiến ở tận phương trời nào, chưa hẹn ngày trở về Câu 6 Đoạn thơ thể hiện tâm trạng nhớ nhung, day dứt, lo lắng của người chinh phụ. Đã nhiều năm trôi qua nhưng người chồng vẫn chưa trở về, chiến tranh đã cướp đi những ngày tháng vui vẻ, đầm ấm khi xưa, giờ đây chỉ để lại sự xót xa, cô quạnh. Lối cũ ngày xưa rêu đã phủ, cho thấy sự cô đơn,hiu quạnh trong cuộc sống và sự vò võ chờ ngày người chồng trở về. Số hóaGóc độc giảẢnh độc giả Thứ hai, 26/11/2012, 1642 GMT+7 Đã từ rất lâu rồi, trong anh định nghĩa 2 tiếng yêu thương anh không thể trao cho ai kể từ khi anh có em... Mùa thu đó anh có em... Vậy cớ sao giờ... Hơn 1 năm trôi qua, người đã khác xa thật nhiều... Anh nghe tiêng lá rơi không còn êm nữa... Mùa thu đến anh không còn em nữa... Bài hát Ngày Thành Hôn - KB Hoàng Anh Dòng thời gian trôi thật nhanh phải không em Một giấc mơ nay chúng ta đã thành hôn Họ hàng hai bên cùng nhau chúc cho đôi ta Được hạnh phúc ấm êm trọn đời. Và rồi từ đây anh và em mãi bên nhau Và trao cho nhau hạnh phúc Bao khó khăn nhọc nhằn - anh sẽ không ngại ngùng Mình cùng dìu nhau bước trên đường dài. [ĐK] Dù thời gian có sống gió cuốn lắp trôi mau Thì trong lòng anh vẫn mãi yêu một mình em thôi Sẽ không để em phải buồn phiền Sẽ không để em phải cô đơn Như đôi uyên ương huyền thoại. Để tình ta đẹp như mây cao sống với ánh trăng sao Cùng nhau ta sẽ cố gắng đắp xây tương lai Anh và em luôn kề bên sẽ mãi không rời xa.

vậy cớ sao giờ hơn 1 năm trôi qua